Món quà vô giá
Khi
nói đến sách nói, người ta nghĩ ngay đến cái tên Nguyễn Hướng Dương,
người đã nảy ra ý tưởng đọc và thu âm nội dung những quyển sách vào băng
cassette và gọi là sách nói. Những quyển sách nói đầu tiên đã ra đời từ
năm 1998, sau đó là cả 1 dự án mang tên Thư viện sách nói dành cho
người mù được chị Nguyễn Hướng Dương sáng lập. Đến nay, thư viện đã hoạt
động được 15 năm.
Nghĩ
về ngày đầu tiên, chị Hướng Dương cho biết chỉ đến trường phổ thông
Nguyễn Đình Chiểu thăm các em học sinh khiếm thị. Khi biết chị làm ở đài
phát thanh, vài em đề nghị chị đọc cho nghe 1 quyển sách yêu thích. Vẻ
say mê và háo hức của các em học sinh khiếm thị khi được nghe đọc sách
thôi thúc chị làm một điều gì đó, và những quyển sách nói đầu tiên ra
đời.
Từ nhu cầu thực tế của người khiếm thị, Hướng Dương nảy ra ý định đọc thu âm những quyển sách để làm sách nói
Em
Lê Thị Nhung, sinh viên năm 3 Đại học Sư phạm TPHCM tâm sự: “Chúng tôi,
những người khiếm thị như lạc lõng giữa một thế giới khác, không biết
gì về thiên nhiên, không biết gì về những điều xảy ra xung quanh trong
cuộc sống… Những điều bình thường nhất cũng không thể nào biết được,
không thể tưởng tượng ra. Cuộc sống lại buồn bã trôi qua, tôi luôn sống
khép kín, xa lánh mọi người bình thường khác…”.
Đối
với Nhung, sách nói là một món quà vô giá. Vì từ khi có sách nói, em có
thể hình dung thế giới xung quanh như thế nào qua những giọng đọc
truyền cảm, có thể đến trường học tập hòa nhập cùng các bạn mà không
phải đợi chờ các bạn đọc sách cho nghe, cho học bài chung… Em vào được
đại học, theo kịp chương trình học cũng là nhờ những quyển sách nói giáo
khoa.
Sau Hướng Dương, hơn 40 tình nguyện viên đã đến thư viện tham gia đọc thu âm sách nói không công
Thạc
sĩ Nguyễn Văn Long, một người khiếm thị nhận được nhiều sự hỗ trợ của
Thư viện Sách nói cho rằng: “Với việc xuất bản hàng nghìn đầu sách nói
từ sách văn học, khoa học cho đến sách giáo khoa các cấp, giáo trình đại
học; hỗ trợ hàng nghìn suất học bổng cho học sinh, sinh viên khiếm thị,
có thể nói Thư viện Sách nói là người bạn đồng hành của người khiếm thị
trên con đường học vấn”.
Còn
với anh Nguyễn Đức Anh Minh, giáo viên trường Nguyễn Đình Chiểu TPHCM,
một người tiếp cận với sách nói ngay từ những ngày đầu thành lập thì đó
như là 1 ân huệ đối với cuộc đời anh. Anh tâm sự: “Sự ra đời của thư
viện sách nói và nỗ lực của bản thân đã giúp nhiều người khiếm thị bước
chân vào giảng đường đại học. Tài liệu học tập rất đa dạng nhưng người
khiếm thị không thể tiếp cận được, và thư viện sách nói là 1 cứu tinh”.
Hy vọng vào một tương lai mới
Trong
15 năm, Thư viện Sách nói dành cho người mù đã đọc thu âm 1.300 tựa
sách, in ra hàng triện băng cassette, đĩa CD để gửi về Hội Người mù tất
cả các tỉnh, các trường THPT đặc biệt dành cho người khiếm thị. Những
cuốn sách đặc biệt đó đã giúp hàng trăm ngàn người khiếm thị trên cả
nước được tiếp cận với tri thức, phát triển bản thân và hòa nhập với xã
hội.
Từ ngày thành lập, Thư viện Sách nói đã tặng hàng triệu bản sách nói cho các đơn vị
Chị
Hướng Dương cho biết: “Đối với học sinh khiếm thị đang học phổ thông đã
có 1 một bộ sách giáo khoa rất đầy đủ mà nhẹ nhàng, thuận tiện bổ sung
cho bộ sách bằng chữ nổi. Nhờ sách nói mà các em học không thua kém các
em học sinh sáng mắt khi học hòa nhập. Ngoài ra, sách nói còn cung cấp
cho các em kho tàng kiến thức lịch sử, văn học, khoa học, y học thường
thức…”.
Đến
nay, cộng đồng thanh niên khiếm thị đã có hơn 150 người đang theo học
đại học, 92 người đã tốt nghiệp đại học, 2 người có bằng thạc sĩ… Thành
tích này có sự đóng góp không nhỏ từ Thư viện Sách nói. Bởi những thanh
niên khiếm thị này đều là những người trưởng thành trong thời gian thư
viện hoạt động và nhận sự hỗ trợ tài liệu cũng như học bổng từ thư viện.
Chị
Hướng Dương tâm sự: “Sách nói đạt được chút thành quả trong 15 năm qua
là nhờ vào rất nhiều ân nhân ủng hộ tinh thần, vật chất và đội ngũ tình
nguyện viên đọc thu âm. 15 năm qua, có hơn 40 tình nguyện viên là những
phát thanh viên, giáo viên, hướng dẫn viên du lịch… đến thư viên đọc thu
âm sách nói. Nhiều cá nhân, tổ chức ủng hộ tài chính, cơ sở cho thư
viện hoạt động. Mới đây, thành phố đã cấp cho thư viện 1 địa chỉ ngay
trung tâm để làm cơ sở cố định”.
Tuy
nhiên, điều chị Hướng Dương và các cán bộ tình nguyện trong thư viện lo
lắng là địa chỉ nhà mà thành phố cho xuống cấp quá nặng nề, không thể
sửa chữa tạm được, mà xây mới thì chi phí quá lớn. Do đó, Thư viện Sách
nói vẫn phải chịu cảnh đi xin ở nhờ, nay nơi này, mai chỗ khác…
Chị Hướng Dương cùng các em học sinh khiếm thị trường Nguyễn Đình Chiểu trong ngày kỷ niệm 15 năm thành lập Thư viện Sách nói
Dù
vậy, chị Hướng Dương vẫn lạc quan tin tưởng vào một Thư viện Sách nói
ổn định trong tương lai: “Cứ cố gắng rồi mọi việc sẽ tốt đẹp!”. Chị chỉ
mong xã hội sẽ tiếp tục quan tâm, hỗ trợ người khiếm thị như em Đỗ Thị
Bốn, sinh viên khiếm thị trường cao đẳng Mẫu giáo từng tâm sự: “Hỡi
giọng ai đang cất lên xin đừng bao giờ im lặng, hãy cứ vang lên để những
con người trong đêm đen cảm nhận được cuộc sống muôn màu. Hỡi những ai
đang thắp sáng hãy thổi bùng bên ngọn lửa của tình yêu. Hỡi những ai
đang sưởi ấm hãy cứ tiếp tục đi, đừng để cho thế gian này trở nên lạnh
giá!”.
Tùng Nguyên